Edit: Lạc Lạc
Wattpad: @Tolacty
Mọi người nhảy hố vui vẻ!!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
"A---Đau quá".
Trình Diệp mở mắt ra, đập vào mắt đầu tiên chính là trần nhà trắng tinh, còn chưa hết chói mắt, lại phát hiện bản thân đang nằm trên một chiếc giường mềm mại đủ to đủ rộng, trên người mặc một bộ đồ ngủ với những ô vuông trắng xanh xen kẽ (sọc caro), bên trái giường là vách tường tràn đầy các loại đồ chơi mô hình.
Đây là đâu?
Cậu nháy mắt mấy cái, liền dùng sức dụi dụi mắt.
Ánh nắng ấm áp xuyên qua cửa sổ chiếu vào khoảng không trên mặt sàn gỗ, cậu duỗi tay, lại bởi vì cánh tay quá ngắn mà không thể chạm đến.
Trình Diệp: ". . . " Có mặt trời, không giống như là âm tào địa phủ.
Lại sờ lên mặt mình, ấm áp, cũng không giống như là xác chết vùng dậy.
Thu hồi lại cánh tay, cậu day day thái dương đau nhức.
Cậu không phải đã chết rồi sao? Bị một đóa thịnh thế mỹ nhân Bạch Liên Hoa buồn nôn hại chết.
"Khục ——" nhớ tới liền thấy buồn nôn, chẳng lẽ diêm vương cũng cảm thấy cậu chết quá oan uổng, cho nên cho cậu sống lại?
Ý niệm này trong nháy mắt liền bị đè xuống, không thể, cậu có thể chắc chắn chuyện đó là không thể nào.
Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra??
"Xin chào kí chủ, hệ thống đã cùng ngài buộc định, một khi đã buộc định, đại khái là không thể thay đổi, mong ngài phối hợp. "
Một thanh âm trong trẻo, sạch sẽ, máy móc bỗng nhiên vang lên trong đầu, đại não Trình Diệp ngừng hoạt động trong nháy mắt, cảnh giác ngồi thẳng dậy, nhìn xung quanh khắp một lượt, lên tiếng: "Ai?".
Đầu xuất hiện từng cơn đau nhức, Trình Diệp còn tưởng mình lên cơn sốt, giơ tay định xoa xoa đầu thì lại chạm vào một tầng vải trắng, đầu lại càng đau hơn.
Đôi tay thon dài mềm mại, trắng nõn, không hề có một vết thương nào, đây chắc chắn không phải là cậu, bởi cậu quanh năm dùng tay để vẽ, cho nên cậu là vẫn chết rồi? Xong liền may mắn thế nào lại mượn thân sống lại.
Cậu còn đang buồn bực những chuyện đang xảy ra, thanh âm lúc nãy lại một lần nữa vang lên, lỗ tai truyền đến thanh âm ong ong như muốn nổ tung, nhưng lại không chút gì ảnh hưởng đến âm thanh trong đầu.
"Vầng sáng trên tay ta, bạch liên thiên hạ đến!"
Cái chuyện. . . !quái quỷ gì đây?!
Trong đầu hiện lên một cái bảng với những ô chữ viết rõ ràng những nhiệm vụ phải hoàn thành, Trình Diệp xem lướt qua, sau đó, trên trán đổ ra một tầng mồ hôi lạnh, đây rõ ràng là một hệ thống kì quái, nhiệm vụ kì quái, bất quá, cậu thật sự rất tò mò a!
Nghe hệ thống giảng giải một hồi, Trình Diệp cảm thấy đây là một hệ thống rất ác!!!!
Thực sự là mở ra một cuộc cải cách, trăm hoa cùng nhau vùng lên, cái nào cái nào cũng có Bạch Liên hoa!!
Cậu vốn là bị bạch liên hoa hại chết, không nghĩ tới trọng sinh đến một thế giới khác vẫn là bị bạch liên hoa hãm hại, Trình Diệp dùng sức nắm nắm quyền, nhìn chằm chằm nhiệm vụ hồi lâu, cuối cùng hệ thống lại tốt bụng nhắc nhở "Nếu ngài không chấp nhận nhiệm vụ, ngay lập tức sẽ chết" nếu đã lựa chọn đến rồi thì hãy nên ở lại.
Dù sao sống làm nhiệm vụ, cũng tốt hơn so với âm tào địa phủ bết bát.
Lượng lớn ký ức dung nhập vào trong đầu, Trình Diệp thở ra một ngụm khí, trầm mặc, vẫn là trầm mặc.
Cậu bây giờ cũng tên là Trình Diệp, không có cái gì tốt nhưng lại có một gia đình thập phần tốt đẹp.
Nguyên chủ có một người anh trai rất yêu thương nguyên chủ, còn có một vị hôn phu cao phú soái (*), cuộc sống giàu có hạnh phúc mĩ mãn, là một người sống bình thường không ham muốn ganh đua với đời, nhưng không may chính là nguyên chủ có một người bạn tốt chân chính là một tên bạch liên hoa, thậm chí có thể nói là ánh sáng cứ phải gọi là chiếu rọi khắp muôn loài a.
(*) Cao phú soái: Cao to đen à nhầm. . . !Cao to, giàu có và đẹp trai nha, người đàn ông ba tốt.
Trình Diệp nằm ở trên giường, im lặng nhắm mắt lại, cảm thấy chết rồi cũng coi như là một loại giải thoát.
Đương nhiên, nhiệm vụ thì vẫn phải làm, không thực hiện cam kết thì sống không yên.
Trình Diệp dùng bạch liên hoa làm tâm, vuốt vuốt xem mối quan hệ giữa các nhân vật.
Bạn tốt của bạch liên hoa tên là Tô Bạch Duệ, từ nhỏ được nhà của vị hôn phu cao phú soái Tần Túc thu dưỡng, tuy rằng là con nuôi, nhưng được nuôi dưỡng tốt, cùng tiểu thiếu gia không khác nhau là mấy.
Bạch liên hoa thích Tần Túc, nhưng vì nhiều loại lí do không dám nói ra khỏi miệng, chỉ yên lặng si hán (*).
-Chương 1+
Manhua (4036) Kinh Dị (2522) Hài VL (1913) Hình Sự (1259) Huyền Huyễn (2265) Big Boobs (1534) Hài Hước (6479) Oneshot (3015) Manga (20986) Ngôn Tình (17437) Sắc Hiệp (1293) Đô Thị (5716) Xuyên Không (3655) VLXX (21030) Tâm Lý (1274) Bí Ẩn (1896) Viễn Tưởng (4338) Slice of Life (1286) Truyện Màu (7345) Trọng Sinh (1230) Hành Động (6532) Adult (8512) Tình Cảm (2089) Truyện Chữ (16063) Shoujo (1487) Supernatural (1328) Manhwa (3534) School Life (2127) Phiêu Lưu (3187) Chính Kịch (6718) Audio (10519) Truyện Ma (2484) Cổ Đại (3435) Đam Mỹ (4412) Hentai (3368)
Hàn Quốc (245) Âu Mỹ (270) Ý (340) Malaysia (42) Tây Ban Nha (101) Nam Phi (19) Đức (74) Indonesia (40) Nga (22) Anh (464) Japan (52) Mexico (33) More (29) Ấn Độ (106) Pháp (415) Philippines (160) Ba Lan (33) Thái Lan (380) Hồng Kông (198) Thổ Nhĩ Kỳ (27) Trung quốc (211) Thụy Sĩ (19) Hà Lan (26) Đài Loan (69) Việt Nam (2857) Úc (48) Brazil (36) China (32) Bỉ (31) Canada (108) Mỹ (827) Thụy Điển (19) United States of America (240) Nhật Bản (782) Argentina (18)
Cho Ngươi Biết Thế Nào Là Bạch Liên Hoa Chân Chính: Chương 1
Bạn đang đọc truyện Cho Ngươi Biết Thế Nào Là Bạch Liên Hoa Chân Chính của tác giả Quỳnh Cửu Khiêm. Sống trên đời này, ai mà không từng bị người ta ám toán, hãm hại đâu… Bạch liên hoa mang mặt nạ thuần khiết vô tội? Thánh mẫu luôn ra vẻ quan tâm mọi người? Trà xanh, […]
Edit: Lạc Lạc
Wattpad: @Tolacty
Mọi người nhảy hố vui vẻ!!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
"A---Đau quá".
Trình Diệp mở mắt ra, đập vào mắt đầu tiên chính là trần nhà trắng tinh, còn chưa hết chói mắt, lại phát hiện bản thân đang nằm trên một chiếc giường mềm mại đủ to đủ rộng, trên người mặc một bộ đồ ngủ với những ô vuông trắng xanh xen kẽ (sọc caro), bên trái giường là vách tường tràn đầy các loại đồ chơi mô hình.
Đây là đâu?
Cậu nháy mắt mấy cái, liền dùng sức dụi dụi mắt.
Ánh nắng ấm áp xuyên qua cửa sổ chiếu vào khoảng không trên mặt sàn gỗ, cậu duỗi tay, lại bởi vì cánh tay quá ngắn mà không thể chạm đến.
Trình Diệp: ". . . " Có mặt trời, không giống như là âm tào địa phủ.
Lại sờ lên mặt mình, ấm áp, cũng không giống như là xác chết vùng dậy.
Thu hồi lại cánh tay, cậu day day thái dương đau nhức.
Cậu không phải đã chết rồi sao? Bị một đóa thịnh thế mỹ nhân Bạch Liên Hoa buồn nôn hại chết.
"Khục ——" nhớ tới liền thấy buồn nôn, chẳng lẽ diêm vương cũng cảm thấy cậu chết quá oan uổng, cho nên cho cậu sống lại?
Ý niệm này trong nháy mắt liền bị đè xuống, không thể, cậu có thể chắc chắn chuyện đó là không thể nào.
Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra??
"Xin chào kí chủ, hệ thống đã cùng ngài buộc định, một khi đã buộc định, đại khái là không thể thay đổi, mong ngài phối hợp. "
Một thanh âm trong trẻo, sạch sẽ, máy móc bỗng nhiên vang lên trong đầu, đại não Trình Diệp ngừng hoạt động trong nháy mắt, cảnh giác ngồi thẳng dậy, nhìn xung quanh khắp một lượt, lên tiếng: "Ai?".
Đầu xuất hiện từng cơn đau nhức, Trình Diệp còn tưởng mình lên cơn sốt, giơ tay định xoa xoa đầu thì lại chạm vào một tầng vải trắng, đầu lại càng đau hơn.
Đôi tay thon dài mềm mại, trắng nõn, không hề có một vết thương nào, đây chắc chắn không phải là cậu, bởi cậu quanh năm dùng tay để vẽ, cho nên cậu là vẫn chết rồi? Xong liền may mắn thế nào lại mượn thân sống lại.
Cậu còn đang buồn bực những chuyện đang xảy ra, thanh âm lúc nãy lại một lần nữa vang lên, lỗ tai truyền đến thanh âm ong ong như muốn nổ tung, nhưng lại không chút gì ảnh hưởng đến âm thanh trong đầu.
"Vầng sáng trên tay ta, bạch liên thiên hạ đến!"
Cái chuyện. . . !quái quỷ gì đây?!
Trong đầu hiện lên một cái bảng với những ô chữ viết rõ ràng những nhiệm vụ phải hoàn thành, Trình Diệp xem lướt qua, sau đó, trên trán đổ ra một tầng mồ hôi lạnh, đây rõ ràng là một hệ thống kì quái, nhiệm vụ kì quái, bất quá, cậu thật sự rất tò mò a!
Nghe hệ thống giảng giải một hồi, Trình Diệp cảm thấy đây là một hệ thống rất ác!!!!
Thực sự là mở ra một cuộc cải cách, trăm hoa cùng nhau vùng lên, cái nào cái nào cũng có Bạch Liên hoa!!
Cậu vốn là bị bạch liên hoa hại chết, không nghĩ tới trọng sinh đến một thế giới khác vẫn là bị bạch liên hoa hãm hại, Trình Diệp dùng sức nắm nắm quyền, nhìn chằm chằm nhiệm vụ hồi lâu, cuối cùng hệ thống lại tốt bụng nhắc nhở "Nếu ngài không chấp nhận nhiệm vụ, ngay lập tức sẽ chết" nếu đã lựa chọn đến rồi thì hãy nên ở lại.
Dù sao sống làm nhiệm vụ, cũng tốt hơn so với âm tào địa phủ bết bát.
Lượng lớn ký ức dung nhập vào trong đầu, Trình Diệp thở ra một ngụm khí, trầm mặc, vẫn là trầm mặc.
Cậu bây giờ cũng tên là Trình Diệp, không có cái gì tốt nhưng lại có một gia đình thập phần tốt đẹp.
Nguyên chủ có một người anh trai rất yêu thương nguyên chủ, còn có một vị hôn phu cao phú soái (*), cuộc sống giàu có hạnh phúc mĩ mãn, là một người sống bình thường không ham muốn ganh đua với đời, nhưng không may chính là nguyên chủ có một người bạn tốt chân chính là một tên bạch liên hoa, thậm chí có thể nói là ánh sáng cứ phải gọi là chiếu rọi khắp muôn loài a.
(*) Cao phú soái: Cao to đen à nhầm. . . !Cao to, giàu có và đẹp trai nha, người đàn ông ba tốt.
Trình Diệp nằm ở trên giường, im lặng nhắm mắt lại, cảm thấy chết rồi cũng coi như là một loại giải thoát.
Đương nhiên, nhiệm vụ thì vẫn phải làm, không thực hiện cam kết thì sống không yên.
Trình Diệp dùng bạch liên hoa làm tâm, vuốt vuốt xem mối quan hệ giữa các nhân vật.
Bạn tốt của bạch liên hoa tên là Tô Bạch Duệ, từ nhỏ được nhà của vị hôn phu cao phú soái Tần Túc thu dưỡng, tuy rằng là con nuôi, nhưng được nuôi dưỡng tốt, cùng tiểu thiếu gia không khác nhau là mấy.
Bạch liên hoa thích Tần Túc, nhưng vì nhiều loại lí do không dám nói ra khỏi miệng, chỉ yên lặng si hán (*).
Donate by aypal Theo dõi 0
Lượt xem: 634
Thể loại: Đam Mỹ, Truyện Chữ, Xuyên Không, Xuyên Nhanh
TMDb: 7.9
Số chương: 124/124
0

Để lại một bình luận