Khao Khát Trầm Luân Cùng Chàng: Chương 1

Năm ấy, khi ta vừa tròn mười lăm tuổi, Lục Vân Thâm đã đưa ta về làm ngoại thất của hắn.

Ta mang tiếng ngoại thất của hắn ròng rã suốt hai năm trời. Rồi hắn nói, vì muốn chấn hưng gia tộc, hắn buộc phải thành thân cùng một vị tiểu thư quyền quý.

Thế nhưng, sau đại lễ thành hôn, hắn lại thủ thỉ cùng ta, rằng chỉ cần đợi vị tiểu thư kia hạ sinh được con nối dõi tông đường, hắn sẽ lập tức đón ta vào phủ, cho ta một danh phận thiếp thất.

Chỉ là lần này, ta không còn khờ dại chờ đợi hắn nữa. Ta đã chọn cách giả chết, đoạn tuyệt mọi ràng buộc, rồi lặng lẽ trở về Hầu phủ của nhà ta. Và rồi, ta đường hoàng gả cho vị huynh trưởng bệnh tật triền miên của chính hắn.

Ta ung dung đứng bên lề, bình thản dõi theo hắn mỗi ngày đều vì cái chết giả của ta mà không ngừng tranh cãi với vị tân nương của mình.

Cứ như thế, cho đến một ngày kia, hắn bàng hoàng phát hiện ra ta chẳng những không chết, mà còn nghiễm nhiên trở thành tẩu tẩu, người chị dâu danh chính ngôn thuận của hắn.

01

 

Ngày ta tường tận thân thế của mình, cũng là lúc ông trời ưu ái ban cho ta một lần nữa cơ hội được trùng sinh.

 

Ta chính là đại tiểu thư của Cảnh Dương Hầu phủ.

 

Chuyện này, Lâm bà bà đã kể cho ta nghe trước lúc người trút hơi thở cuối cùng.

 

Người kể rằng, phụ thân ta vì tham vọng cưới công chúa, chẳng những bức tử mẫu thân ta, mà còn nhẫn tâm định dìm c.h.ế.t ta ngay khi ta vừa cất tiếng khóc chào đời.

 

Lâm bà bà xót thương thân phận ta, bèn lén lút cứu sống rồi cưu mang ta như cháu ruột thịt.

 

Đáng tiếc thay, bà bà tuổi đã cao, sức lại yếu, nhi tử và tức phụ của người vốn chẳng ưa gì ta. Bọn họ nhẫn tâm dùng mười lượng bạc, bán ta cho Lục Vân Thâm làm ngoại thất.

 

Năm ta tròn mười bảy tuổi, Lâm bà bà lâm bệnh nặng, ta vội đến gặp người lần sau cuối.

 

Trước lúc nhắm mắt xuôi tay, bà bà nắm chặt lấy tay ta, lệ nhòa mi mắt, nghẹn ngào:

 

“Lão phụ có lỗi với con, có lỗi với cả phụ mẫu của con.”

 

Đến lúc ấy, ta mới bàng hoàng nhận ra, mình vốn dĩ là đại tiểu thư Hầu phủ.

 

Lâm bà bà thuở xưa vốn là người hầu cận của mẫu thân ta, nhưng sớm đã bị phụ thân mua chuộc.

 

Đến khi bị ép phải tự tay dìm c.h.ế.t ta, lương tâm người cắn rứt không yên, bèn liều mình cứu ta một mạng.

 

Người nói đã gửi thư tín cho phụ thân ta, chỉ mong ông niệm tình m.á.u mủ ruột rà mà đón ta hồi phủ, như thế, dẫu có xuống suối vàng, người mới mong được thanh thản gặp lại mẫu thân ta.

 

Tiếc thay, cho đến tận lúc người qua đời, Hầu phủ vẫn chẳng một ai tìm đến. Lâm bà bà đành mang theo nỗi uất hận ấy mà vĩnh viễn rời xa cõi trần.

 

Lúc bấy giờ, Lục Vân Thâm đang bận rộn lo toan cho hôn lễ với vị tiểu thư quyền quý nọ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

-Chương 1+
Donate by aypal Theo dõi 0

Lượt xem: 457

Thể loại: Ngôn Tình, Nữ Cường, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Thời lượng: 26/26

0
BoredFineGoodAmazingExcellent

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *