-Chương 1+
Kinh Dị (2516) Viễn Tưởng (4327) Oneshot (3005) Sắc Hiệp (1288) Hình Sự (1254) Xuyên Không (3655) Audio (10517) School Life (2127) Bí Ẩn (1893) Hài Hước (6485) Trọng Sinh (1230) Manhua (4036) Huyền Huyễn (2264) Hài VL (1913) Cổ Đại (3435) Truyện Chữ (16058) Adult (8478) Truyện Ma (2484) Manhwa (3534) Đam Mỹ (4412) Supernatural (1328) Big Boobs (1534) Hentai (3368) Hành Động (6519) Tâm Lý (1256) Chính Kịch (6713) Manga (20952) Truyện Màu (7345) Slice of Life (1286) Ngôn Tình (17436) Shoujo (1487) VLXX (21013) Phiêu Lưu (3183) Đô Thị (5716) Tình Cảm (2077)
Argentina (18) Nam Phi (19) Tây Ban Nha (98) Hà Lan (26) Âu Mỹ (255) Anh (451) Mexico (33) Hàn Quốc (245) Việt Nam (2856) Brazil (36) Đức (68) Indonesia (40) Mỹ (827) Thổ Nhĩ Kỳ (27) Canada (101) Thụy Điển (19) Đài Loan (69) United States of America (228) More (27) Nga (21) Japan (51) Pháp (391) Ấn Độ (106) Úc (46) Philippines (160) Trung quốc (210) Hồng Kông (197) Bỉ (28) China (31) Malaysia (42) Ba Lan (33) Nhật Bản (779) Thụy Sĩ (19) Thái Lan (380) Ý (340)
Dạ Thiên Tử: Chương 1
Hắn vốn dòng dõi quan chức nhưng không phải vương hầu, xuất thân thế gia nhưng lại không phải cao môn. Chỉ là một kẻ đứng đầu Lục Phiến Môn. Hắn vốn định cứ thế ôm cái bát sắt từ thời tổ tiên truyền xuống, không ngờ gặp phải một tên lừa đảo dẫn tới […]
123456789101112131415161718192021222324252627282930313233343536373839404142434445464748495051525354555657585960616263646566676869707172737475767778798081828384858687888990919293949596979899100101102103104105106107108109110111112113114115116117118119120121122123124125126127128129130131132133134135136137138139140141142143144145146147148149150151152153154155156157158159160161162163164165166167168169170171172173174175176177178179180181182183184185186187188189190191192193194195196197198199200201202203204205206207208209210211212213214215216217218219220221222223224225226227228229230231232233234235236237238239240241242243244245246247248249250251252253254255256257258259260261262263264265266267268269270271272273
- Có người nói nơi này là âm tào địa phủ. Loại người như chúng ta đúng là quỷ tốt trong điện Diêm La, nói linh tinh, rõ ràng là linh tinh mà! Đây là người không biết về chúng ta vu oan chúng ta! Loại thành kiến và hiểu lầm này khiến chúng ta mệt nhọc, khiến người tận trung với cương vị công tác vô cùng đau đớn.
Người nói chuyện mặc một bộ đồ nha sai màu xanh nhạt, trên đầu đội mũ vải có vẻ lớn hơn đầu hắn một chút, bên hông thắt một cái đai vải đỏ cổ xưa, dưới chân là một đôi giày ống bề ngoài đen trắng không quá vừa chân, trông rõ ràng là một tên lính canh ngục.
Thế nhưng, hắn đứng trong phòng giam tối tăm không ánh mặt trời của phòng giam chữ Huyền trong gian số 1, đại lao Hình bộ thành Bắc Kinh. Đối với những quan viên phạm tội vừa bị giam vào nhà tù, giọng điệu và thái độ của hắn lại khiêm tốn tựa như tiểu nhị mời chào buôn bán trên "Xuân Phong Đắc Ý Lâu", chẳng qua trên vai thiếu một chiếc khăn tay mà thôi.
Hắn còn rất trẻ tuổi, đang tuổi thiếu niên quá độ thanh niên. Dáng người không cao không lùn, hình thể vừa phải, dung mạo trung bình khá, nhưng cặp mày tựa như lá liễu làm nổi bật đôi mắt linh động khác thường. Nhất là khuôn mặt kia đường nét rõ ràng, hơi có vẻ như môi hồng răng trắng.
Hắn cười nhẹ nhàng, dịu dàng như xử nữ:
- Ta họ Diệp, Diệp Tiểu Thiên, lúc ba tuổi đã ở trong thiên lao, năm mười sáu tuổi chính thức thay thế cha ta, trở thành một tên thủ tốt của phòng giam chữ Huyền thứ nhất. Năm nay là năm Vạn Lịch thứ tám, tính toán ra cũng gần ba năm rồi, được Tư Ngục đại nhân yêu mến nên hiện xấu hổ mà nhận chức đội trưởng nhà lao số một. Tiểu Thiên ta bản tính lương thiện...
Diệp Tiểu Thiên tự biên tự diễn nói tới câu đó, thì một tên ngục tốt khoảng ba mươi tuổi bước nhanh tới bên cạnh hắn, dán vào lỗ tai hắn nhỏ giọng bẩm báo:
- Lão đại, có người gây sự, chê thức ăn của chúng ta kém, chê chăn đệm ẩm ướt, ngài xem...
Diệp Tiểu Thiên hơi nghiêng đầu, thấp giọng hỏi:
- Là tên khốn chưa mở mắt nào, đã đến chỗ chúng ta còn dám ngang ngược?
Tên lính canh ngục kia nhỏ giọng đáp:
- Là nguyên Đại lý tự Hữu tự Thừa Quan Vân.
Diệp Tiểu Thiên lại hỏi:
- Thăm dò lai lịch của hắn rồi hả?
Tên lính canh ngục kia nói:
- Hắn tham ô hơn năm vạn lạng bạc, Thủ Phụ đại nhân tự mình gật đầu bắt người, người đứng phía sau của hắn cũng bị bắt rồi, không có hy vọng có thể trở ra.
Diệp Tiểu Thiên gật đầu, mỉm cười liếc mấy tên quan lại phạm tội vừa mới nhốt vào nhà tù kia, nụ cười vẫn điềm tĩnh, trông còn ưu mỹ hơn rất nhiều cô gái, giọng nói nhỏ đến mức chỉ có tên lính canh ngục đứng bên cạnh hắn nghe thấy.
Người nói chuyện mặc một bộ đồ nha sai màu xanh nhạt, trên đầu đội mũ vải có vẻ lớn hơn đầu hắn một chút, bên hông thắt một cái đai vải đỏ cổ xưa, dưới chân là một đôi giày ống bề ngoài đen trắng không quá vừa chân, trông rõ ràng là một tên lính canh ngục.
Thế nhưng, hắn đứng trong phòng giam tối tăm không ánh mặt trời của phòng giam chữ Huyền trong gian số 1, đại lao Hình bộ thành Bắc Kinh. Đối với những quan viên phạm tội vừa bị giam vào nhà tù, giọng điệu và thái độ của hắn lại khiêm tốn tựa như tiểu nhị mời chào buôn bán trên "Xuân Phong Đắc Ý Lâu", chẳng qua trên vai thiếu một chiếc khăn tay mà thôi.
Hắn còn rất trẻ tuổi, đang tuổi thiếu niên quá độ thanh niên. Dáng người không cao không lùn, hình thể vừa phải, dung mạo trung bình khá, nhưng cặp mày tựa như lá liễu làm nổi bật đôi mắt linh động khác thường. Nhất là khuôn mặt kia đường nét rõ ràng, hơi có vẻ như môi hồng răng trắng.
Hắn cười nhẹ nhàng, dịu dàng như xử nữ:
- Ta họ Diệp, Diệp Tiểu Thiên, lúc ba tuổi đã ở trong thiên lao, năm mười sáu tuổi chính thức thay thế cha ta, trở thành một tên thủ tốt của phòng giam chữ Huyền thứ nhất. Năm nay là năm Vạn Lịch thứ tám, tính toán ra cũng gần ba năm rồi, được Tư Ngục đại nhân yêu mến nên hiện xấu hổ mà nhận chức đội trưởng nhà lao số một. Tiểu Thiên ta bản tính lương thiện...
Diệp Tiểu Thiên tự biên tự diễn nói tới câu đó, thì một tên ngục tốt khoảng ba mươi tuổi bước nhanh tới bên cạnh hắn, dán vào lỗ tai hắn nhỏ giọng bẩm báo:
- Lão đại, có người gây sự, chê thức ăn của chúng ta kém, chê chăn đệm ẩm ướt, ngài xem...
Diệp Tiểu Thiên hơi nghiêng đầu, thấp giọng hỏi:
- Là tên khốn chưa mở mắt nào, đã đến chỗ chúng ta còn dám ngang ngược?
Tên lính canh ngục kia nhỏ giọng đáp:
- Là nguyên Đại lý tự Hữu tự Thừa Quan Vân.
Diệp Tiểu Thiên lại hỏi:
- Thăm dò lai lịch của hắn rồi hả?
Tên lính canh ngục kia nói:
- Hắn tham ô hơn năm vạn lạng bạc, Thủ Phụ đại nhân tự mình gật đầu bắt người, người đứng phía sau của hắn cũng bị bắt rồi, không có hy vọng có thể trở ra.
Diệp Tiểu Thiên gật đầu, mỉm cười liếc mấy tên quan lại phạm tội vừa mới nhốt vào nhà tù kia, nụ cười vẫn điềm tĩnh, trông còn ưu mỹ hơn rất nhiều cô gái, giọng nói nhỏ đến mức chỉ có tên lính canh ngục đứng bên cạnh hắn nghe thấy.
Donate by aypal Theo dõi 0
Lượt xem: 1786
Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự, Truyện Chữ
TMDb: 7.9
Số chương: 273/273
0
Từ khóa: Dạ Thiên Tử

Để lại một bình luận