Đổi Hôn Sự Được Nhân Duyên: Chương 1

Ta và tỷ tỷ xuất giá cùng một ngày.

 

Nhưng người vén khăn tân nương của ta lại là tỷ phu.

 

Lúc đó ta mới biết, tỷ tỷ và người trong lòng ta đã lén lút qua lại, tráo đổi kiệu hoa.

 

Tỷ phu là người mù lòa, thân thể yếu ớt, tính tình nhu hòa, hắn nhẹ giọng nói với ta:

 

“Đừng sợ, không sống được bao lâu nữa, nàng nhẫn nhịn thêm chút đi.”

 

Về sau ta mới biết, người mà hắn nói không sống được bao lâu là tỷ tỷ và người trong lòng ta.

 

 

Ta và tỷ tỷ xuất giá cùng một ngày.

 

Nhưng người vén khăn tân nương của ta lại là tỷ phu.

 

Lúc đó ta mới biết, tỷ tỷ và người trong lòng ta đã lén lút qua lại, tráo đổi kiệu hoa.

 

Tỷ phu là người mù lòa, thân thể yếu ớt, tính tình nhu hòa, hắn nhẹ giọng nói với ta:

 

"Đừng sợ, không sống được bao lâu nữa, nàng nhẫn nhịn thêm chút đi. "

 

Về sau ta mới biết, người mà hắn nói không sống được bao lâu là tỷ tỷ và người trong lòng ta.

 

1

 

Ta và tỷ tỷ là tỷ muội song sinh, dung mạo giống nhau tám phần.

 

Nàng ta tính tình như lửa, rực rỡ kiêu ngạo, còn ta thì trầm lặng, ít nói, có phần vụng về.

 

Năm ngoái, Thánh thượng hạ thánh chỉ ban hôn, định hai mối hôn sự.

 

Tỷ tỷ gả cho Ninh Vương, còn ta được hứa hôn với tân quý của triều đình, Mẫn Thời Dĩ.

 

Tỷ tỷ từ nhỏ đã hiếu thắng, chuyện gì cũng phải giành phần hơn nhưng ta tuyệt đối không ngờ rằng, ngay cả trong chuyện thành thân, nàng ta cũng dám tùy tiện làm càn.

 

Giờ phút này, tiết trời đầu xuân đã bắt đầu nóng lên nhưng ta lại như rơi vào hầm băng.

 

Ninh Vương đang ngồi an vị ngay đối diện, nếu như bị hắn phát hiện ta không phải tỷ tỷ, vậy thì ngày mai chính là ngày diệt tộc của Khương gia.

 

Khi quân là đại tội, nhẹ thì toàn tộc lưu đày, nặng thì tru di cửu tộc, đó là cái giá mà ta không thể gánh nổi.

 

Tỷ tỷ có thể ích kỷ nhưng ta thì không làm được.

 

Sau khi tất cả người hầu lui xuống, ta do dự đứng lên, đi qua hành lễ với Ninh Vương: "Thỉnh an Vương gia. "

 

Ninh Vương tuy bị mù nhưng chắc là vẫn có thể phân biệt được giọng nói của ta và tỷ tỷ, nên hắn thoáng khựng lại: “Giọng nói của nàng?”

 

Lúc đính hôn, Ninh Vương từng đến phủ nhà ta hai lần, hắn nhớ rõ giọng nói của tỷ tỷ.

 

"Bị nhiễm phong hàn, có lẽ giọng nói có chút thay đổi. " Ta viện cớ, không dám nhiều lời.

 

Ninh Vương dường như không nghi ngờ gì, chỉ khẽ gật đầu: "Vậy nghỉ ngơi sớm đi. "

 

Tim ta đập thình thịch như trống, đầu óc xoay chuyển thật nhanh, nghĩ xem phải làm thế nào để lừa gạt qua ải đêm tân hôn này.

 

Ta đã sai người về nhà báo cho phụ thân, khi chưa nhận được hồi âm từ gia đình, ta tuyệt đối không thể để Ninh Vương phát hiện ra chuyện tân nương đã bị đánh tráo.

 

Ninh Vương đứng dậy, ta vội vàng bước tới đỡ hắn, vóc dáng hắn rất cao, dung mạo cũng cực kỳ tuấn tú, đáng tiếc, năm ngoái hắn đột nhiên bị ốm nặng một trận, sau đó liền mất đi thị lực.

 

Thật ra, nếu không phải vì hắn bị mù thì với một nam nhân rực rỡ như thế, làm sao có thể đến lượt nữ nhi Khương gia ta.

 

Đương nhiên, nếu như không phải hắn bị mù rồi bị thất sủng thì tỷ tỷ cũng sẽ không tình nguyện liều mạo hiểm đổi hôn ước như vậy.

 

“Ta tự đi được. ” Ninh Vương nhẹ nhàng cười với ta: “Nàng chưa dùng bữa tối, ta đã sai người nấu cho nàng một bát mì, nàng ăn một chút đi. ”

 

Ta cúi đầu đáp nhẹ một tiếng.

 

Hắn rửa mặt rất nhanh, cũng không xảy ra chuyện ta lo lắng như vấp phải ghế hay va vào thùng nước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD. net. vn -

 
-Chương 1+
Donate by aypal Theo dõi 0

Lượt xem: 795

Thể loại: Cung Đấu, Hài Hước, Ngôn Tình, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Thời lượng: 14/14

0
BoredFineGoodAmazingExcellent

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *