Indonesia (40) Ba Lan (33) Nga (21) Hàn Quốc (233) Nam Phi (20) Ấn Độ (106) China (21) Thái Lan (372) Ý (324) United States of America (214) Việt Nam (2813) Thổ Nhĩ Kỳ (30) Âu Mỹ (232) Malaysia (42) Brazil (36) Đài Loan (67) Thụy Sĩ (19) Philippines (160) Thụy Điển (19) Tây Ban Nha (98) Anh (448) Japan (51) Nhật Bản (556) Argentina (18) Đức (72) Úc (46) Mỹ (823) Mexico (33) Bỉ (28) Hà Lan (25) Hồng Kông (191) Trung quốc (178) Canada (102) More (27) Pháp (387)
Indonesia (40) Ba Lan (33) Nga (21) Hàn Quốc (233) Nam Phi (20) Ấn Độ (106) China (21) Thái Lan (372) Ý (324) United States of America (214) Việt Nam (2813) Thổ Nhĩ Kỳ (30) Âu Mỹ (232) Malaysia (42) Brazil (36) Đài Loan (67) Thụy Sĩ (19) Philippines (160) Thụy Điển (19) Tây Ban Nha (98) Anh (448) Japan (51) Nhật Bản (556) Argentina (18) Đức (72) Úc (46) Mỹ (823) Mexico (33) Bỉ (28) Hà Lan (25) Hồng Kông (191) Trung quốc (178) Canada (102) More (27) Pháp (387)Gả Cho Người Chồng Quân Nhân: Chương 1
Làm ruộng, Trọng sinh, Ngọt văn, Niên đại văn, Nhẹ nhàng, Cưới trước yêu sau.
123456789101112131415161718192021222324252627282930313233343536373839404142434445464748495051525354555657585960616263646566676869707172737475767778798081828384858687888990919293949596979899100101102103104105106107108109110111112113114115116117118119120121122123124125126127128129130131132133134135136137138139140141142143144145146147148149150151152153154155156157158159160161162163164165166167168169170171172173174175176177178179180181182183184185186187188189190191192193194195196197198199200201202203204205206207208209210211212213214215216217218219220221222223224225226227228229230231232233234235236237238239240241242243244245246247248249250251252253254255256257258259260261262263264265266267268269270271272273274275276277278279280281282283284285286287288289290291292293294295296297298299300301302303304305306307308309310311312313314315316317318319320321322323324325326327328329330331332333334335336337
Mùa đông năm 1970, xưởng t.h.u.ố.c lá Thanh Thành.
Cách mạng hóa diễn ra từ Tết Âm Lịch, nên Tết Âm lịch mọi người không có ngày nghỉ. Vì hoàn thành chỉ tiêu sản xuất, nhóm công nhân đem nhà máy như nhà mình, buổi tối đêm 30 đều sẽ đình công để máy móc nghỉ ngơi. Nhưng bởi vì là tết, đắm chìm ở trong không khí tết, nhóm công nhân có thể hơi thả lỏng chút.
Trong khu vực phụ trách đóng gói t.h.u.ố.c lá để chuyển lên xe tải, mấy thùng tác t.h.u.ố.c lá chờ đóng gói mới là bước mấu chốt, trong xưởng bận rộn nhất chính phân xưởng một. Ngày thường nơi này chỉ có tiếng máy móc ồn ào, nhóm công nhân căn bản sẽ không có thời gian châu đầu ghé tai. Trong lúc ăn tết, mọi người lại ăn ý thả chậm công việc trên tay, một bên làm một bên nói chuyện.
“Nghe nói chưa? Đại khuê nữ của lão Tôn gia xuống nông thôn đã trở lại. Ai u trời ạ, đứa trẻ kia gầy đến mức chỉ thấy da bọc xương, lão ta thiếu chút nữa không nhận ra.”
“Nghe nói ban đầu là một thiếu nữ khá xinh đẹp, ở nông thôn ngây người ba năm, hiện tại đã không thể nhìn ra. Haizz, lão Tôn gia thật sự tàn nhẫn. Ta nghe nói kia đứa trẻ kia Tết mới trở về, nhưng bọn họ ngay cả cửa cũng không cho nàng vào.”
“Đúng vậy, nhà người khác trọng nam khinh nữ, cũng không có m.á.u lạnh như bọn họ. Bọn họ táng tận lương tâm như vậy, sớm muộn gì cũng gặp báo ứng!!”
……
Xụ mặt mắng chửi người chính là con dâu nhà họ Trần, con trai bà trước đó cùng cháu gái Tôn gia là một đôi. Hai người trẻ tuổi tình đầu ý hợp, kém chút nữa lĩnh chứng kết hôn. Kết quả Trần tẩu tử đã đem lễ hỏi, sính lễ chuẩn bị tốt, nhưng Tôn gia lại không cho Tôn Bình gả.
Vì tiền đồ của con trai Tôn gia, Tôn lão nhân đã ép Tôn Bình hủy hôn, xuống nông thôn. Tôn Bình vừa đi đã ba năm, Tôn gia ngay cả một phong thư cũng chưa viết cho Tôn Bình.
Tôn Bình lần này trở về, là vì bệnh nặng. Năm trước khi làm việc cô ấy rơi vào hầm băng. Người dân trong thôn sợ cô ấy c.h.ế.t ở bên trong thì không may, nên đưa cô ấy về quê của mình. Tôn gia sợ Tôn Bình trở về nhà, thanh niên trí thức sẽ kéo hài tử khác trong nhà bọn hắn xuống nông thôn, nên c.h.ế.t sống ngăn cản không đón Tôn Bình, không cho cô ấy trở về.
Bọn họ nói, chỉ cần Tôn Bình còn nhận cái nhà này, nhận hai vợ chồng già Tôn gia làm cha mẹ thì phải tiếp tục làm thanh niên trí thức, không cần về nhà.
Trần tẩu tử và Tôn gia ở đối diện. Thấy Tôn Bình nằm trên đất không ai quan tâm, bà ấy chịu không được ánh mắt cầu xin của con trai, đưa người vào nhà. Suốt một ngày đi qua, Tôn Bình hôn mê vẫn không có tỉnh lại. Mắt thấy Tôn Bình sắp không được rồi, Trần tẩu tử sợ cô ấy xảy ra chuyện, cũng sợ cô ấy tỉnh lại sẽ ăn vạ con trai bà, càng không muốn cùng Tôn gia kết thông gia. Khuôn mặt bà đầy u sầu, bụng đầy tâm sự, năm mới cũng không quá tốt. Nghe thấy người khác nói chuyện về Tôn Bình, bà nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng thật sự không nhịn được, phá vỡ tục lệ ngày Tết không cãi nhau, đối với nhà lão Tôn mở miệng mắng to.
Mọi người hiểu tận gốc rễ, nghe thấy Trần tẩu tử mắng chửi người, đều hiểu. Nếu không phải Tết nhất kiêng kị mắng chửi người khác, các nàng cũng muốn mắng lão Tôn gia một trận!
Khi Điền Mật vào phân xưởng thấy mọi người đang an ủi Trần tẩu tử. Cô chỉ là người dùng xe nâng hàng vận chuyển hàng lên xe tải. Điền Mật chủ yếu làm công việc mở cửa xe nâng hàng, đem mấy thùng t.h.u.ố.c lá đã đóng gói vận chuyển ra khỏi phân xưởng, đưa đến kho hàng được chỉ điểm. Cô không cần phụ trách dỡ hàng, xem như một công việc tương đối nhẹ nhàng trong phân xưởng một.
“Chào buổi sáng. Mọi người năm mới vui vẻ.” Đại mỹ nhân Điền Mật, nguyên khí tràn đầy cùng mọi người chào hỏi.
Điền Mật lớn lên ở kí túc xá cho công nhân trong xưởng thuốc lá. Phần lớn công nhân ở đây, đều nhìn cô lớn lên. Nhìn thấy cô, mọi người tự giác dừng lại đề tài không vui, cười đáp lại cô: “Sớm.”
“Tiểu Mật sinh nhật vui vẻ.”
“Tiểu Mật hôm nay 18 tuổi, là người lơn rồi. Hy vọng cháu về sau sẽ khỏe mạnh.”
TBC
“Tiểu Mật hôm nay ăn mì trường thọ chưa? Tẩu tử nơi này có đường, lại đây ăn.”
……
-Chương 1+
Cách mạng hóa diễn ra từ Tết Âm Lịch, nên Tết Âm lịch mọi người không có ngày nghỉ. Vì hoàn thành chỉ tiêu sản xuất, nhóm công nhân đem nhà máy như nhà mình, buổi tối đêm 30 đều sẽ đình công để máy móc nghỉ ngơi. Nhưng bởi vì là tết, đắm chìm ở trong không khí tết, nhóm công nhân có thể hơi thả lỏng chút.
Trong khu vực phụ trách đóng gói t.h.u.ố.c lá để chuyển lên xe tải, mấy thùng tác t.h.u.ố.c lá chờ đóng gói mới là bước mấu chốt, trong xưởng bận rộn nhất chính phân xưởng một. Ngày thường nơi này chỉ có tiếng máy móc ồn ào, nhóm công nhân căn bản sẽ không có thời gian châu đầu ghé tai. Trong lúc ăn tết, mọi người lại ăn ý thả chậm công việc trên tay, một bên làm một bên nói chuyện.
“Nghe nói chưa? Đại khuê nữ của lão Tôn gia xuống nông thôn đã trở lại. Ai u trời ạ, đứa trẻ kia gầy đến mức chỉ thấy da bọc xương, lão ta thiếu chút nữa không nhận ra.”
“Nghe nói ban đầu là một thiếu nữ khá xinh đẹp, ở nông thôn ngây người ba năm, hiện tại đã không thể nhìn ra. Haizz, lão Tôn gia thật sự tàn nhẫn. Ta nghe nói kia đứa trẻ kia Tết mới trở về, nhưng bọn họ ngay cả cửa cũng không cho nàng vào.”
“Đúng vậy, nhà người khác trọng nam khinh nữ, cũng không có m.á.u lạnh như bọn họ. Bọn họ táng tận lương tâm như vậy, sớm muộn gì cũng gặp báo ứng!!”
……
Xụ mặt mắng chửi người chính là con dâu nhà họ Trần, con trai bà trước đó cùng cháu gái Tôn gia là một đôi. Hai người trẻ tuổi tình đầu ý hợp, kém chút nữa lĩnh chứng kết hôn. Kết quả Trần tẩu tử đã đem lễ hỏi, sính lễ chuẩn bị tốt, nhưng Tôn gia lại không cho Tôn Bình gả.
Vì tiền đồ của con trai Tôn gia, Tôn lão nhân đã ép Tôn Bình hủy hôn, xuống nông thôn. Tôn Bình vừa đi đã ba năm, Tôn gia ngay cả một phong thư cũng chưa viết cho Tôn Bình.
Tôn Bình lần này trở về, là vì bệnh nặng. Năm trước khi làm việc cô ấy rơi vào hầm băng. Người dân trong thôn sợ cô ấy c.h.ế.t ở bên trong thì không may, nên đưa cô ấy về quê của mình. Tôn gia sợ Tôn Bình trở về nhà, thanh niên trí thức sẽ kéo hài tử khác trong nhà bọn hắn xuống nông thôn, nên c.h.ế.t sống ngăn cản không đón Tôn Bình, không cho cô ấy trở về.
Bọn họ nói, chỉ cần Tôn Bình còn nhận cái nhà này, nhận hai vợ chồng già Tôn gia làm cha mẹ thì phải tiếp tục làm thanh niên trí thức, không cần về nhà.
Trần tẩu tử và Tôn gia ở đối diện. Thấy Tôn Bình nằm trên đất không ai quan tâm, bà ấy chịu không được ánh mắt cầu xin của con trai, đưa người vào nhà. Suốt một ngày đi qua, Tôn Bình hôn mê vẫn không có tỉnh lại. Mắt thấy Tôn Bình sắp không được rồi, Trần tẩu tử sợ cô ấy xảy ra chuyện, cũng sợ cô ấy tỉnh lại sẽ ăn vạ con trai bà, càng không muốn cùng Tôn gia kết thông gia. Khuôn mặt bà đầy u sầu, bụng đầy tâm sự, năm mới cũng không quá tốt. Nghe thấy người khác nói chuyện về Tôn Bình, bà nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng thật sự không nhịn được, phá vỡ tục lệ ngày Tết không cãi nhau, đối với nhà lão Tôn mở miệng mắng to.
Mọi người hiểu tận gốc rễ, nghe thấy Trần tẩu tử mắng chửi người, đều hiểu. Nếu không phải Tết nhất kiêng kị mắng chửi người khác, các nàng cũng muốn mắng lão Tôn gia một trận!
Khi Điền Mật vào phân xưởng thấy mọi người đang an ủi Trần tẩu tử. Cô chỉ là người dùng xe nâng hàng vận chuyển hàng lên xe tải. Điền Mật chủ yếu làm công việc mở cửa xe nâng hàng, đem mấy thùng t.h.u.ố.c lá đã đóng gói vận chuyển ra khỏi phân xưởng, đưa đến kho hàng được chỉ điểm. Cô không cần phụ trách dỡ hàng, xem như một công việc tương đối nhẹ nhàng trong phân xưởng một.
“Chào buổi sáng. Mọi người năm mới vui vẻ.” Đại mỹ nhân Điền Mật, nguyên khí tràn đầy cùng mọi người chào hỏi.
Điền Mật lớn lên ở kí túc xá cho công nhân trong xưởng thuốc lá. Phần lớn công nhân ở đây, đều nhìn cô lớn lên. Nhìn thấy cô, mọi người tự giác dừng lại đề tài không vui, cười đáp lại cô: “Sớm.”
“Tiểu Mật sinh nhật vui vẻ.”
“Tiểu Mật hôm nay 18 tuổi, là người lơn rồi. Hy vọng cháu về sau sẽ khỏe mạnh.”
TBC
“Tiểu Mật hôm nay ăn mì trường thọ chưa? Tẩu tử nơi này có đường, lại đây ăn.”
……
Donate by aypal Theo dõi 0
Lượt xem: 1041
Thể loại: Điền Văn, Trọng Sinh, Truyện Chữ
TMDb: 7.9
Thời lượng: 337/337
0
Từ khóa: Gả Cho Người Chồng Quân Nhân truyenhoan

Để lại một bình luận