Gả Cử Nhân: Chương 1

Sau khi gia môn gặp nạn, thúc bá vì nuốt trọn tài sản, liền tìm cớ đẩy về huyện Thanh Hà.

 

Khi phụ còn đương thời đắc thế, từng đính ước hôn sự cho với một họ Thôi, chính là Thôi Vọng Chi ở Thanh Hà.

 

Nào ngờ khi lâm cảnh túng quẫn, Thôi Vọng Chi chỉ nhạt một tiếng, hời hợt :

 

“Được thôi, đợi gia gia thi đậu cử nhân thì sẽ cưới nàng.”

 

Ta đợi một năm một năm, rốt cuộc chẳng đợi tin đỗ đạt công danh.

 

Huynh còn khen si tình, riêng Thôi Vọng Chi lộ vẻ chán ghét mặt.

 

“Một thứ ham vinh hoa phú quý như nàng mà cũng gả cho cử nhân ?

 

“Ai trong các đậu cử nhân, thì mau đem nàng cưới , đừng để trong nhà chướng mắt.”

 

Năm đó, đồng môn của là Tạ Vân Châu thi đậu giải nguyên, vinh danh tại Lộc Minh yến.

 

Giữa tiệc, Tạ Vân Châu hỏi :

 

“Thôi , lời năm xưa… còn tính ?”

Sau khi gia môn gặp nạn, thúc bá vì nuốt trọn tài sản, liền tìm cớ đẩy về huyện Thanh Hà.

 

Khi phụ còn đương thời đắc thế, từng đính ước hôn sự cho với một họ Thôi, chính là Thôi Vọng Chi ở Thanh Hà.

 

Nào ngờ khi lâm cảnh túng quẫn, Thôi Vọng Chi chỉ nhạt một tiếng, hời hợt :

 

“Được thôi, đợi gia gia thi đậu cử nhân thì sẽ cưới nàng. ”

 

Ta đợi một năm một năm, rốt cuộc chẳng đợi tin đỗ đạt công danh.

 

Huynh còn khen si tình, riêng Thôi Vọng Chi lộ vẻ chán ghét mặt.

 

“Một thứ ham vinh hoa phú quý như nàng mà cũng gả cho cử nhân ?

 

“Ai trong các đậu cử nhân, thì mau đem nàng cưới, đừng để trong nhà chướng mắt. ”

 

Năm đó, đồng môn của là Tạ Vân Châu thi đậu giải nguyên, vinh danh tại Lộc Minh yến.

 

Giữa tiệc, Tạ Vân Châu hỏi :

 

“Thôi, lời năm xưa… còn tính ?”

 

01

 

Tạ Vân Châu mang sính lễ tới cửa, khéo hôm Thôi Vọng Chi còn đang trụy lạc yến ẩm bên ngoài.

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

 

Hỉ bà xong danh sách sính lễ, ngẩn ngơ hành lang buông rèm, nhịn thúc giục:

 

“Tô cô nương, cũng nên đáp một câu chứ!”

 

Ta theo tiếng mà ngẩng đầu, liếc mắt liền trông thấy Thôi bá phụ với vẻ mặt nóng ruột thôi, hận chẳng thể gật đầu chấp thuận hôn sự tức khắc.

 

Ánh mắt thứ hai sang bên cạnh ông tên Tạ Vân Châu, ngoại hình nho nhã tuấn tú, mang theo phong vị thư sinh.

 

Hắn là đồng môn của Thôi Vọng Chi, nhận.

 

Trong viện, tất cả đều dõi theo, chờ xem phản ứng.

 

Thậm chí nha khe khẽ đánh cược:

 

“Tô cô nương chắc chắn sẽ gả, nàng theo đuổi thiếu gia bao nhiêu năm, thể gả cho khác chứ?”

 

Nắm tay giấu trong tay áo siết chặt buông, lời nghẹn nơi cổ họng mãi thốt.

 

Cuối cùng hỏi một câu:

 

“Công tử… và Thôi Vọng Chi từng hôn ước?”

 

Lời thốt, lòng dâng đầy hối hận.

 

Hôn ước giữa và Thôi Vọng Chi, sớm trở thành một trò.

 

Bốn năm, xe bò cũ kỹ, dừng cổng lớn Thôi phủ.

 

Chờ đến nửa canh giờ, mới đến dẫn.

 

Băng qua tiền viện nguy nga, dọc hành lang uốn lượn quanh co, hai bên cây cối tươi, hương hoa vương khắp lối.

 

Cảnh sắc phú quý của Thôi gia khiến lòng nơm nớp bất an.

 

Ta ôm chặt bọc hành lý vá víu trong lòng, bước chân nặng nề như giẫm lưỡi dao, chỉ xoay mà chạy trốn.

 

di nguyện của mẫu và ánh mắt tham tàn của thúc bá vẫn cứ lởn vởn trong đầu.

 

Ta hít sâu một, xem như tự khích lệ, bước nhanh vài bước đuổi kịp tiểu đồng dẫn đường.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD. net. vn -
-Chương 1+
Donate by aypal Theo dõi 0

Lượt xem: 801

Thể loại: Ngôn Tình, Nữ Cường, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Thời lượng: 23/23

0
BoredFineGoodAmazingExcellent

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *