Mẫu Thân Ta Là Thần Thám: Chương 1

Nữ cảnh sát thép Vân Sương, người từng được mệnh danh là “Thiết huyết cảnh hoa”, bất ngờ bị hung phạm bắn chết bằng một phát súng. Khi tỉnh lại, nàng đã xuyên không đến Đại Tề quốc, trở thành một nữ tử đáng thương bị tên thư sinh nghèo phụ bạc sau khi cùng hắn bỏ trốn.

Tên thư sinh ấy, vì muốn thoát khỏi sự vướng bận của nguyên chủ để thăng tiến, thậm chí còn giở trò bỉ ổi khiến nàng mất sạch thanh danh, cuối cùng sinh ra một cặp long phượng thai không rõ phụ thân.

Vân Sương: “…”

Nhìn căn nhà nghèo nàn trước mắt, hai tiểu oa nhi đang đói khát khóc lóc, cùng túi tiền chỉ vỏn vẹn mười đồng tiền kẽm, nàng chỉ biết ngửa mặt than trời.

Về sau, hai tiểu tử ấy hễ gặp người liền hớn hở khoe khoang:
“Ngươi biết không? Nương của ta giỏi kiếm tiền lắm, hơn nữa còn là một vị thần thám đó!”
“Những nam nhân muốn làm cha của bọn ta xếp hàng từ đầu phố đến cuối phố, dài hơn cả đội ngũ trong thành!”

“A huynh, nương nằm im không nhúc nhích, có phải đã chết rồi không? Hu hu, muội không muốn, muội không muốn nương chết, Nhị Nha muốn có nương…”

Thanh âm gì vậy?

Ồn ào quá.

Vân Sương khẽ nhíu mày, từ trong hắc ám mịt mù cố gắng thoát ra. Đôi mắt nàng hé mở, ánh dương rực rỡ buổi sớm lập tức khiến đôi mắt đau nhói.

Nàng vô thức nghiêng đầu nhắm mắt lại, rồi chầm chậm mở ra, cuối cùng cũng thấy rõ cảnh vật trước mắt.

Trong gian nhà tồi tàn, vách tường loang lổ, ngoài bộ bàn ghế xiêu vẹo thì không có lấy một món đồ tử tế, bên vách có mấy cái giỏ tre méo mó chất chồng lên nhau, và…

Hai đứa trẻ đang ôm nhau chặt bên đống giỏ tre ấy.

Chúng gầy nhom, bẩn thỉu chẳng khác nào hai con khỉ lấm lem vừa lăn lộn trong bùn, đôi mắt tròn xoe đầy hoảng hốt nhìn chằm chằm nàng, cứ như ban ngày ban mặt thấy một cương thi nhảy ra khỏi quan tài.

Không, phải là nàng mới là người nên kinh hoảng mới đúng!

Dẫu mang danh “Vân Sương – đóa cảnh hoa thiết huyết” nơi đô thành, Vân Sương lúc này cũng không khỏi sững người hồi lâu, rồi lại nhắm mắt, mở mắt mấy lần, tưởng mình sinh ảo giác.

Thế nhưng, đến lần thứ ba mở mắt, mọi thứ trước mắt vẫn chẳng hề thay đổi.

Nàng nhớ rõ, khoảnh khắc trước nàng còn đang truy đuổi tội phạm, ai ngờ tên tiểu tử đó không biết từ đâu có được khẩu súng, thừa lúc nàng sơ ý liền nổ súng, viên đạn trúng ngay ngực nàng.

Đáng lý ra, lúc này nàng phải đang ở bệnh viện mới phải! Sao lại xuất hiện ở nơi này?

Vân Sương càng chau mày, định ngồi dậy, ai ngờ thân thể lại hư nhược đến nỗi không nhúc nhích nổi, chỉ một động tác nhỏ cũng khó khăn vô cùng. Trong lòng nàng dâng lên một nỗi kinh hoảng, đầu óc bỗng choáng váng, rồi lại ngất đi lần nữa.

Lần này, nàng mộng một giấc thật dài, thật dài.

Trong mộng, nàng không còn là Vân Sương của thời hiện đại nữa, mà là một tiểu thư khuê các của một gia đình quan viên nhỏ tại Đại Tề quốc, cũng tên là Vân Sương. Phụ thân nàng là một vị huyện lệnh thất phẩm, mẫu thân xuất thân thế gia thư hương, tính tình nhu hòa nhã nhặn, lại có một vị ca ca khoan hậu cần cù, xuất thân như vậy có thể nói là hơn khối nữ tử thời cổ.

Thế nhưng, khi Vân Sương trong mộng đến tuổi cập kê, lại bị lời đường mật của một thư sinh nghèo mê hoặc tâm trí, bất chấp người nhà khuyên can rằng thư sinh kia hoa ngôn xảo ngữ, không chân thật, nàng vẫn một mực muốn cùng hắn kết tóc đồng sàng. Cuối cùng, dưới sự xúi giục của tên thư sinh, nàng trốn nhà theo hắn.

Không nghe lời người lớn, thiệt thòi rành rành trước mắt. Tên thư sinh kia, đúng như lời cha nương nàng nói, bụng đầy tâm cơ. Khi hai người trốn chạy đến biên cảnh Đại Tề, hắn vô tình cứu được một tiểu thư nhà giàu, tiểu thư kia nhất kiến chung tình với hắn, hắn liền muốn bỏ rơi Vân Sương, theo đuổi mối phú quý ấy.

Nhưng Vân Sương không phải kẻ dễ bắt nạt, nàng lập tức phát hiện tâm tư của tên thư sinh, tức giận đến cực điểm, đe dọa nếu hắn dám làm vậy, nàng sẽ tới tận cửa nhà vị tiểu thư kia, kể rõ từng chuyện đê tiện hắn làm ra.

Nào ngờ đêm đó, nàng bỗng ngủ mê man bất tỉnh, đến khi tỉnh lại, nàng phát hiện mình thân thể hỗn độn, ngồi bên ngoài một sơn động, tên thư sinh thì đứng trước mặt với vẻ mặt cao ngạo, buộc tội nàng lăng loàn, vụng trộm với nam nhân khác, đã mất đi trinh tiết.

-Chương 1+
Donate by aypal Theo dõi 0

Lượt xem: 822

Thể loại: Truyện Chữ, Xuyên Không, Xuyên Nhanh

TMDb: 7.9

Số chương: 437/437

0
BoredFineGoodAmazingExcellent

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *