Sau Khi Hôn Phu Thất Thế, Ta Lập Tức Từ Hôn: Chương 1

Vị hôn phu cao quý của ta, nay lại thành kẻ tội đồ, bị giam nơi ngục thất lạnh lẽo.

Một bên tai hắn đã bị đánh đến điếc, thân thể rã rời, bị quẳng giữa đường như món hàng rao bán.

Ta ngồi xổm trước mặt hắn, giọng khẽ như gió thoảng:
“Giờ phút này ta đến để hủy hôn, ngươi có cho rằng ta là kẻ nhân lúc người lâm nạn mà lợi dụng không?”

Trời cao chứng giám!

Chỉ mới hôm qua, hắn vẫn còn là vị thế tử cao quý, ngẩng đầu không ai dám nhìn thẳng.

Ấy vậy mà chỉ sau một đêm, lại rơi vào cảnh làm tội nô.

Hắn mở mắt nhìn ta, ánh nhìn lặng lẽ như nước sâu.

Sau lưng vang lên tiếng người ồn ào:
“Có mua không thì nói một lời! Không mua thì tránh ra để người khác còn xem hàng!”

Khắp kinh thành, các bà mối chen chân chờ ngó mặt hắn.

Mua được hắn, chẳng khác nào nắm trong tay cây tiền rủng rỉnh!

“Lại nhìn cô ta kìa, dáng vẻ nghèo nàn như thế, chắc chắn không kham nổi!”

Nghe vậy, ta tức giận quát lớn:
“Khinh thường ai chứ? Người này — ta mua!”

01

Ta suýt nữa đã quỳ xuống cầu xin chưởng quỹ.

Bao nhiêu năm gom góp dành dụm, ta đã vét sạch túi, gom đông góp tây, vậy mà vẫn thiếu đến năm lượng bạc.

Chưởng quỹ trợn mắt, gằn giọng khinh thường:

“Không có bạc mà cũng dám bày trò múa mép gì chứ!”

Ta nào ngờ, chuộc một người như Tạ Duẫn lại đắt đỏ đến thế!

Sớm biết vậy, có lẽ ta đã chẳng cố chấp làm gì.

Người ta mắng ta nghèo thì đã sao, miễn là còn sống, còn xoay xở được, còn hơn lâm vào cảnh đường cùng.

“Chưởng quỹ”, ta do dự nói, “hay là ông chờ thêm chút nữa, biết đâu có vị quan lại quyền quý nào ghé ngang, muốn chuộc hắn thì sao?”

Số bạc này, ta dành dụm từng đồng suốt bao năm, thật chẳng đành lòng tiêu xài một lần cho sạch.

Chưởng quỹ bật cười, tiếng cười như xé gió:

“Trấn Nam Vương phủ vướng tội tru di tam tộc, quan phủ đem thế tử quẳng ra chợ nô, là để dằn mặt cả thiên hạ, muốn ép hắn c.h.ế.t cho xong. Quan lại quyền quý ư? Đến ăn mày còn tránh xa hắn ba thước!”

Ta ngoảnh đầu nhìn lại.

Tạ Duẫn khoác trên mình bộ y phục rách nát, ngồi trên nền đất lạnh lẽo, vẻ mặt điềm nhiên mà lạnh lùng.

Bọn người xung quanh xì xào bàn tán, hắn vẫn thản nhiên như không, sắc mặt vô cảm.

Đám bà mối không chờ nổi, từng người một chen tới, nhìn ngắm kỹ càng.

Thậm chí có người còn đưa tay chạm vào mặt hắn.

Chưởng quỹ bắt đầu sốt ruột, giục gắt:

“Ngươi mua hay không thì nói một lời cho dứt khoát!”

Ta nhắm mắt, cắn răng, đưa ra tấm ngân phiếu.

Chuộc xong Tạ Duẫn, ta đưa hắn tờ khế bán thân, lạnh nhạt phất tay:

“Đi đi, chớ để ta phải thấy mặt ngươi thêm nữa.”

Trong lòng ta đau như cắt!

Vốn định đến Vương phủ hủy hôn xong thì tranh thủ kiếm chút bạc lộ phí.

Ai dè chẳng những không kiếm được đồng nào, lại còn phải bỏ tiền ra chuộc người!

Tiền đã tiêu, hôn cũng đã từ, lý ra ta và hắn từ nay mỗi người một ngả.

Nhưng Tạ Duẫn lại không chịu đi, ngược lại còn lẽo đẽo theo sau ta.

Hắn chậm rãi nói:

“Ngươi phải bảo hộ ta.”

Ta nổi cáu:

“Dựa vào đâu chứ?!”

Hắn điềm nhiên đáp:

“Ta có bạc.”

Ta lập tức im bặt, mỉm cười hoà nhã:

“Vừa rồi ta lỡ lời lớn tiếng, có làm ngươi giật mình không? Đừng để bụng nhé, giọng ta xưa nay đã hơi to rồi.”

 

✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: Mèo Kam Mập nếu truyện tui hợp gu bạn nhé! Hoặc bạn muốn đề cử một bộ nào đó bạn thấy rất hay nhưng chưa có người edit.

02

Lúc ấy, ta mới thực sự hiểu được câu:

“Lạc đà gầy vẫn hơn ngựa béo!”

Vương phủ có sụp, thì Tạ Duẫn vẫn tiêu tiền như nước.

Hắn thuê một gian thượng phòng hạng nhất, gọi người dâng nước nóng tắm rửa, thay y phục chỉnh tề.

Ta hầu hạ hắn từ trước ra sau, thế là hắn tiện tay thưởng cho ta năm lượng bạc.

Nhưng ánh mắt hắn vẫn đề phòng.

Hắn bảo: hiện tại chỉ có chút bạc lẻ, chưa thể hoàn bạc chuộc thân ngay.

Có tiền tiêu xài, mà không có tiền trả nợ!

Được thôi, có nợ thì là đại gia rồi.

Hắn ngồi bên cửa sổ, trầm mặc nhìn ánh nến lay lắt.

Ta nhìn hắn, lòng lo lắng: chẳng hay hắn có nghĩ quẩn mà tự tìm cái c.h.ế.t không?

Nếu hắn chết, số bạc ta bỏ ra xem như mất trắng!

Phải an ủi hắn thôi.

-Chương 1+
Donate by aypal Theo dõi 0

Lượt xem: 1026

Thể loại: Cổ Đại, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Số chương: 9/9

0
BoredFineGoodAmazingExcellent

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *