Sủng Phi Bị Ép Gả Của Cẩu Hoàng Đế: Chương 1
Nữ thổ phỉ vô tâm vô phế × Cẩu hoàng đế không làm người | Cổ ngôn ngọt văn 1v1 song xử
Biên cương nước Nghiệp quanh năm chiến loạn, thổ phỉ hoành hành.
Ngu Ninh lớn lên trong ổ thổ phỉ, là một nữ sơn tặc chiếm núi xưng vương.
Nàng ở dưới chân núi nhà mình nhặt được một người đàn ông bị thương trong chiến tranh tuấn mỹ phi phàm về, cưỡng ép hắn thành hôn làm phu quân.
Phu quân không chịu động phòng thì phải làm sao?
Dễ thôi, dùng dây thừng trói lại, ấn đầu bắt làm theo.
Cứ như vậy gà bay chó sủa qua hai tháng, phu quân rẻ tiền chạy mất, nhưng Ngu Ninh đã có thai.
Đúng lúc hai nước giao chiến, đại Nghiệp hoàng đế đích thân chinh phạt, Ngu Ninh thừa cơ giải tán trại thổ phỉ, rửa tay gác kiếm.
*
Sáu năm sau.
Tiểu thư nhỏ bị thất lạc của Vĩnh Ninh Hầu phủ tìm về được, cả nhà vui mừng, yêu thương như trân bảo.
Chỉ tiếc vị khuê nữ này số phận không may, phu quân chết sớm, một mình nuôi con khôn lớn.
Hầu phủ phu nhân đau lòng con gái mệnh khổ, dốc lòng chọn lựa phu quân tái giá cho con gái, yến tiệc trong cung cũng không quên xem mắt chọn phu quân cho con gái.
Chỉ là…
Vì sao ánh mắt con gái nhìn về phía đế vương lại kinh hãi như vậy, cứ như là gặp quỷ?
Có lẽ là người sang kẻ nhớn, ánh mắt hoàng đế nhìn nàng không hề gợn sóng.
Ngu Ninh mừng rỡ, cảm thấy mình đã thoát được một kiếp, yên tâm cùng tân khoa Thám hoa lang xem mắt.
Kết quả không bao lâu sau nàng liền bị ám vệ làm cho hôn mê rồi bắt đi.
Tỉnh dậy, nàng đã ở trong cung điện trùng trùng, đây không phải là cung điện lộng lẫy, mà là ngục tối riêng của đế vương.
Lưỡi dao kề vào cổ nàng, người cầm dao cười nham hiểm, thích thú, như muốn xé xác nàng ra thành trăm mảnh.
“Trẫm, người chồng đã chết của nàng, sống lại rồi đây, nương tử có còn hoan hỉ không?”
Chú thích:
1. Truyện ngọt nhỏ trùng phùng có em bé, không chú trọng logic, bối cảnh hư cấu, viết bừa.
2. Đừng nói thiết lập nam chính là hoàng đế không hợp logic nữa, không sạch sẽ không xứng làm nam chính. (Xin hãy bỏ qua cho tác giả não tàn này, cảm ơn mọi người.)
3. Ai có yêu cầu cao về đạo đức của nhân vật chính, đừng đọc!!! (Có tiêu chuẩn đạo đức thì xem cưỡng đoạt làm gì, xin hãy nhấn thoát, cảm ơn!)
Nội dung: Cung đình hầu tước, trời tác hợp, sai lầm, nhẹ nhàng
Góc nhìn nhân vật chính: Ngu Ninh, Thẩm Thác
Tóm tắt một câu: Nữ thổ phỉ gan lớn tày trời
Chủ đề: Tình yêu đích thực phá vỡ mọi rào cản
"Đến rồi, sắp đến rồi, Ngu nương tử xem kìa, thành trì thấp thoáng hiện ra một nửa dưới chân núi chính là Kinh Đô của chúng ta ở Đại Nghiệp đấy, còn gọi là Đại Nghiệp Thành." Lâm ma ma vừa chỉ phương hướng vừa nói với Ngu Ninh, mặt đầy ý cười.
Ngu Ninh vén rèm xe ngựa, đưa tay che bớt ánh nắng chói chang trên đỉnh đầu, thuận theo hướng Lâm ma ma chỉ mà nhìn ra.
Đoàn xe đang đi trên đường núi, dừng chân ở lưng chừng núi. Từ nơi này nhìn về phía Kinh Đô, có thể thu trọn hơn nửa thành trì vào đáy mắt.
Đại Nghiệp lúc này chính vào thời thịnh thế, quốc khố sung túc, bách tính an cư lạc nghiệp, bởi vậy Đại Nghiệp Thành thường xuyên được tu sửa mở rộng, nhìn từ xa đã thấy cao ngất hùng vĩ, khí thế bàng bạc.
Hoàng đô hai triều tọa lạc tại đây, Thiên tử dưới chân trời, thần đô đường phố, khắp nơi tráng lệ huy hoàng, gấm vóc vô biên, quả đúng là phồn hoa như mộng, phú quý tột cùng.
"Quả không hổ danh là Kinh Đô, thành trì xây dựng hùng vĩ đến vậy, nhìn qua phải lớn gấp mười lần Thanh Vân Thành."
Ngu Ninh sống hơn hai mươi năm, chưa từng thấy nơi nào đông đúc phồn thịnh đến thế này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nếu không phải Vĩnh Ninh Hầu phủ ở Kinh Đô có người đến nhận thân, nhất mực khẳng định nàng là tiểu thư thất lạc nhiều năm của Hầu phủ, hết lời mời nàng vào Kinh, hứa hẹn Ngu Ninh nửa đời sau sẽ an hưởng vinh hoa phú quý, bằng không bây giờ nàng vẫn còn đang trú tạm ở Thanh Vân Thành.
Cuộc sống của Ngu Ninh ở Thanh Vân Thành không thể gọi là nghèo khó, so với những gia đình bình thường đã dư dả hơn rất nhiều rồi, nàng không thiếu bạc, nhưng nhiều chuyện bạc không giải quyết được.
Đời này nàng chẳng có duyên phận gì lớn lao, nhưng con gái còn nhỏ, Ngu Ninh muốn đứa bé có một bầu trời rộng lớn hơn để trưởng thành.
"Vĩnh Ninh Hầu phủ chúng ta nằm ở phía Đông Nam nội thành, bên trái giáp Tấn Vương phủ, bên phải dựa vào Vân Mộng Hà, trước sau đều có Chính điếm tửu lầu, Quán trà thanh nhã, Ngõa Tứ lớn nhất Kinh Đô, dù ra ngoài vào nửa đêm, hai bên vẫn sáng đèn thông suốt, là một nơi cực kỳ náo nhiệt."
Lâm ma ma thao thao bất tuyệt kể về phong tục và chuyện lạ ở Kinh Đô, cốt là để tiểu thư nhà mình hiểu thêm về nơi này. Nhưng nói một lúc, bà lại không kìm được mà lau nước mắt.
"Từ ngày tiểu thư thất lạc, tìm mãi không thấy, phu nhân ngày đêm nhung nhớ, lúc nào cũng lo lắng, đến nỗi ưu tư quá độ, thân mình ngày một suy yếu."
Lâm ma ma khóc một trận, rồi nhìn Ngu Ninh đẫm lệ, mỉm cười an ủi: "Thế này tốt quá rồi, tiểu thư sắp về nhà rồi, mẫu nữ đoàn tụ, phu nhân thấy tiểu thư chắc chắn sẽ vui mừng khôn xiết, yêu quý vô cùng."
Lượt xem: 413
Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Chữ
Số chương: 25/25

Để lại một bình luận